Trên thế giới, từ Mỹ đến Australia có đến hơn 20 thành phố được ví là Newcastle. Điều đó cho thấy sức ảnh hưởng của nền văn hóa Anh là rất lớn. Thành phố NewCastle tọa lạc ở phía Đông Bắc của vương quốc Anh.

Tên nguyên văn của thành phố Newcastle rất dài: “Newcastle Upon Tyne" vì thành phố này có dòng sông Tyne, hay còn gọi là thành phố bên dòng sông Tyne. Hai bên bờ sông Tyne đều là khu công nghiệp, một bên bờ là Newcastle, một bên bờ là Gateshead. Người dân địa phương thường gọi gọp 2 bên bờ thành một là thành phố “Newcastle Gateshead”.

Dòng sông Tyne yên bình

Vào thời đế quốc La Mã, một phần của thành phố NewCastle cũng từng chịu sự kiểm soát của họ, vì thế miền Nam của thành phố này chịu sự ảnh hưởng của nền văn minh La Mã. 2000 năm trước, La Mã là đế quốc đầu tiên chinh phục và khai phá vùng đất này

Chiếc cầu Tyne là biểu tượng của thành phố Newcastle. Vào thế kỷ XIX, Newcastle đã trở thành trung tâm đường sắt nổi tiếng trên toàn cầu, và đến nay, nơi đây vẫn còn lưu giữ rất nhiều công trình đường sắt quy mô từ thời của nữ hoàng Victoria. Đến nay, thành phố Newcastle vẫn là một trong những thành phố phát triển nhất của Anh. Nước Anh – cường quốc có sức ảnh hưởng sâu sắc đến cả Thế giới trong thế kỷ XX luôn đặt vấn đề bảo tồn di sản lên hàng đầu.

Cầu Tyne là biểu tượng của thành phố NewCastle

Vài năm trước, Anh quốc tổ chức cuộc kiểm tra trên toàn quốc nhằm bình chọn ra được con đường đủ tiêu chuẩn làm biểu tượng cho văn hóa truyền thống đặc trưng của Anh. Sau đó, mọi người đã chọn được con đường mà họ thích nhất – con đường Grey. Trên con đường này có rất nhiều tòa khiến trúc cổ của thời kỳ Victoria.

Grey là con đường biểu tượng cho văn hóa truyền thống đặc trưng của Anh

Người dân Anh đều cho rằng, đường Grey thật xứng đáng trở thành biểu tượng cho văn hóa truyền thống Anh bởi nó hội đủ những tiêu chuẩn và được mọi người yêu thích và trân trọng, đặc biệt là nghệ thuật kiến trúc. Đường Grey không có nhà hàng hải sản cũng chẳng có phòng tắm hơi và phòng massage, không khí vô cùng yên tĩnh.

Con đường Grey vô cùng yên tĩnh

Newcastle nằm cạnh dòng sông Tyne, trên sông tổng cộng có đến 6 chiếc cầu. Tất cả chúng đều được xây dựng qua từng giai đoạn lịch sử khác nhau, bắt đầu từ rất sớm cho đến thời đại của nữ hoàng Victoria. Và mới nhất là chiếc cầu Millennium, được hoàn thành vào năm 2000.

Cầu Millennium được hoàn thành vào năm 2000

Cầu Millennium còn có một biệt hiệu khác là “cầu ánh mắt” vì chiếc cầu có thể quay vòng huớng lên 45 độ và nó chỉ được dùng cho phương tiện là xe đạp và người đi bộ. Bình thường, cầu trông giống như những sợi dây đụơc treo lơ lững giữa trời, thế nhưng khi có thuyền qua lại thì ngay lập tức nó sẽ quay hướng lên, vừa mở vừa đóng trông giống như ánh mắt đang chớp.

Cầu Millennium còn có một biệt hiệu khác là “cầu ánh mắt”

Ban ngày, cầu Millennium trông như một chiếc giỏ mây treo giữa trời nhưng về đêm, cầu phát ra những màu sắc vô cùng tráng lệ như “cầu vồng trong đêm”.

Cầu Millennium chỉ được dùng cho phương tiện là xe đạp và người đi bộ.

Trong thời đại chiến quốc, ở Trung Quốc đã hình thành nên Vạn Lý Trường Thành. Vào khoảng hơn 100 năm sau Công nguyên, một vị hoàng đế của La Mã cổ cũng đã cho xây dựng trường thành mang tên Hadrian’s nằm trên địa phận nước Anh.

Trường thành Hadrian’s là biên giới giữa Anh và Scotland

Trường thành này là đường biên giới giữa Anh và Scotland. Khi đó, trường thành mang ý nghĩa khẳng định lãnh thổ của đến quốc La Mã trên bản đồ, đồng thời nhằm ngăn chặn sự xâm lược của các dân tộc phía Bắc. Nhưng đến nay, đế quốc La Mã đã không còn nữa mà chỉ còn lại những tàn tích của một trường thành cổ. Đây là những chứng kiến cho một thời văn minh huy hoàng của đế chế La Mã.

Trường thành Hadrian’s được công nhận là Di sản văn hóa Thế giới

Năm 1987, Liên Hiệp Quốc đã công nhận trường thành Hadrian’s là Di sản văn hóa Thế giới. Vị trí rộng nhất của trường thành là 3 mét, tổng độ dài là 120 km.

Nếu như hoàng đế Tần Thủy Hoàng khi cho xây dựng Vạn Lý Trường Thành đã phải huy động hàng ngàn vạn nô lệ với biết bao mồ hôi và xương máu của họ đã đổ xuống thì người La Mã chỉ sử dụng binh sĩ để xây thành.

Số binh sĩ này không chỉ biết đánh trận mà còn là những nhà thợ mộc và kiến trúc rất giỏi. Họ có kỹ thuật chuyên môn cao. Mỗi ngày, họ xếp từng hòn đá chất chồng lên nhau. Họ đục ở giữa những hòn đá một cái lỗ, sau đó dùng một thanh sắt đâm xuyên qua những cái lỗ và xếp chồng những hòn đá lên nhau.

Cách trả công cho họ cũng rất đặc biệt. Họ không được trả tiền mà được trả bằng “muối”, tiếng anh là “salt”. Thế nên, từ “tiền lương” trong tiếng Anh ngày nay là “salary”. Kỳ thực, tiền lương có nguồn gốc từ chữ “muối”.

Đế chế La Mã vô cùng nghiêm ngặt trong việc tuyển binh. Vào thế kỷ thứ III, dưới sự trì vì của bạo chúa Claudius, ông ấy hạ lệnh không cho phép nam giới trong nước kết hôn. Về sau, có một vị tu sĩ truyền giáo tên là Valentine đã rất bất bình trước chính sách vô lý này, ông lặng lẽ làm chủ hôn cho nhiều cặp tình nhân. Năm 270, vua Claudius phát hiện được sự việc, kết quả là Valentine bị chém đầu vào ngày 14 tháng 2. Đây cũng là ngọn nguồn của ngày lễ tình nhân.

Bức tượng bạo chúa Claudius

Người La Mã rất xem trọng thẩm mỹ. Họ cho rằng, lông nách rất khó coi cho nên các binh sĩ cần phải vệ sinh sạch sẽ cơ thể mình, kể cả lông nách. Du khách đến đây khi nghe kể về những câu chuyện buồn cười như thế này thì cảm thấy vô cùng thú vị.

Ngay cạnh bên vệ đường trong thành phố NewCaslte có dựng một bức tượng thiên sứ rất to – thiên sứ “Angel of the North” có nghĩa là “thiên sứ đất Bắc”. Bức tượng cao 20 mét, rộng 54 mét, độ rộng của đôi cánh thiên sứ này còn dài hơn của máy bay boing 757 và 767, trọng lượng là 200 tấn.

Angle of the North

Với tất cả những gì đang có, NewCastle luôn tỏa ra một sức hấp dẫn kỳ lạ khiến cho bất cứ ai một lần đến thành phố này đều cảm thấy yêu mến và gắn bó.

Gia Nữ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *