Bên bờ hạnh phúc

Một giấc ngủ bình yên không phải chịu cảnh mưa tạt gió lùa, một mái ấm lành lặn để làm nền tảng vững chắc cho hành trình vươn lên trong cuộc sống…tưởng chừng là mơ ước giản đơn với mỗi người chúng ta. Thế nhưng đó là cả niềm khao khát khôn nguôi của những mảnh đời lam lũ giữa những bủa vây của chật vật khó nghèo. Bởi công việc làm thuê bấp bênh, nỗi lo bệnh tật và chuyện học hành của các con vẫn còn nặng gánh, nên ước mơ về 1 nơi an cư ổn định cứ mãi xa xôi. 

Video clip chương trình Chuyến xe nhân ái – Kỳ 215: Xã Hiếu Thành, huyện Vũng Liêm

Gia đình chị Nguyễn Thị Hai, ấp Hiếu Ngãi

Hôn nhân đổ vỡ từ khi căn bệnh tâm thần bất ngờ ập đến, chị Nguyễn Thị Tuyền – con gái bà Hai – đành ôm con trở về quê, nương náu nhờ người mẹ già tuổi đã ngoài 70 nay ốm mai đau.

Thần trí nửa tỉnh nửa mê nên chị Tuyền chẳng thể đi làm thuê kiếm tiền phụ giúp gia đình, bao khoản lo trong ngoài vì thế đành dựa vào ít tiền công mà bà Hai đi giúp việc nhà có được. Thương bà ngoại tuổi cao sức yếu nên Ngọc Trang, đứa con gái duy nhất của chị Tuyền, đã biết đỡ đần bà những công việc vừa sức để có tiền trang trải chi phí tập sách cho mùa tựu trường sắp tới.

Bao vất vả của đời nghèo chất chồng lên mái ấm đã nhiều năm xiêu vẹo, không làm vơi bớt đi niềm khao khát có một nơi an cư lành lặn. Nhưng làm sao ước mơ thành hiện thực khi cuộc mưu sinh của gia đình vẫn còn là cuộc hành trình gian khó.

Gia đình anh Nguyễn Văn Phụng, ấp Hiếu Xuân Tây

Ngược xuôi hàng chục cây số trên chiếc xe đạp cũ mỗi ngày, anh Nguyễn Văn Phụng vẫn tất bật với nghề sửa điện tử dạo để kiếm tiền trang trải số nợ hơn 20 triệu đồng lúc trước vay mượn chạy chữa căn bệnh ung thu máu cho đứa con trai đã qua đời, đến nay vẫn còn nặng gánh.

Mất con là nỗi đau đớn khôn nguôi của người làm mẹ, thế nhưng, nén vào lòng bao xót xa và những giày vò của căn bệnh hở van tim chưa thể chạy chữa vì cảnh nhà còn nhiều khốn khó, chị Nguyễn Thị Cẩm Tú – vợ anh Phụng – vẫn gắng sức với công việc may gia công để san sẻ cùng chồng gánh nặng áo cơm.

Giữa những quẩn quanh của khó nghèo, nợ nần và bệnh tật, vì thế anh chị vẫn chưa thể dành dụm đủ tiền để sửa sang lại mái nhà đã dột xiêu qua bao mùa giông gió.

Gia đình anh Huỳnh Văn Tuấn Em, ấp Hiếu Xuân Tây

Ra riêng gần ngót chục năm trời, tài sản duy nhất của vợ chồng anh Tuấn Em chỉ là chái lá nhỏ, đến nay đã không còn đủ lành lặn để chở che cho cả 5 thành viên trong những ngày mưa bão.

Di chứng từ một bên chân bị gãy do tai nạn giao thông cách đây 1 năm vẫn còn đau nhức đã khiến anh Tuấn Em ngày càng khó khăn trong việc gánh vác vai trò trụ cột bên công việc làm thuê làm mướn ở cửa hàng vật liệu xây dựng như trước.

Gánh nặng gia đình vì thế lại càng đổ dồn lên vai người vợ. Những ngày vùng quê vắng người thuê mướn, chị Mỹ Hạnh – vợ anh Tuấn Em – lại tất tả đi xin bắp chuối của bà con lối xóm bán, chắt chiu từng đồng cho con ăn học. Gánh gồng nhiều năm vẫn chưa thể lo tròn bao khoản chi phí nên dự định sửa sang lại mái nhà của anh chị mãi vẫn chưa thành hiện thực.

Gia đình anh Huỳnh Văn Năm, ấp Hiếu Xuân

Trở về quê sau nhiều năm bôn ba làm thuê ruộng nương không đủ sinh sống, vợ chồng anh Năm chị Đào hiểu rằng mình phải cố gắng thật nhiều để lo cho chặng đường ăn học của 2 con còn dài phía trước.

Tuy nhiên công việc thời vụ bấp bênh, cộng thêm việc chăn nuôi vịt thua lỗ khiến vốn liếng mất trắng, vì thế cảnh nhà lại rơi vào gian khó vì nợ nần bao quanh.

Mãi loay hoay với cuộc sống thiếu trước hụt sau nên nhiều năm nay một mái ấm lành lặn che nắng che mưa với anh chị vẫn chỉ là mơ ước xa xôi.

Gia đình anh Nguyễn Văn Mạnh, ấp Hiếu Xuân

Sức khỏe chỉ cầm chừng bên từng thang thuốc đắng bởi không còn điều kiện chạy chữa sau lần phẫu thuật thoát vị đĩa đệm cách đây 5 năm, vậy mà anh Nguyễn Văn Mạnh vẫn bám trụ với công việc trông giữ cửa hàng vật liệu xây dựng ở tận TP. HCM để có tiền gửi về phụ giúp gia đình.

Thức khuya dậy sớm nấu từng xửng xôi, chị Bùi Thị Bé Chín, vợ anh Mạnh, những mong từ sự chịu thương chịu khó của mình có thể phụ giúp chồng trang trải cái ăn cái mặc nơi quê nhà và lo cho con gái ăn học.

Tuy nhiên số nợ hơn 50 triệu đồng từ lần chữa bệnh cho anh vẫn còn là gánh nặng nên suốt mười mấy năm qua, ước ao về một nơi an cư vững chắc của gia đình vẫn chưa thể thành sự thật.

Gia đình chị Nguyễn Thị Phấn,ấp Hiếu Liên

Một mình gồng gánh nuôi con chỉ với công việc may gia công kể từ khi chồng qua đời vì tai nạn điện giật, chị Phấn hiểu rằng mình phải cố gắng thật nhiều mới có thể nuôi nấng các con nên người.

Thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của mẹ trên quãng đường mưu sinh nên những ngày hè tạm xa chiếc áo trắng, Quốc Triệu và Ngọc Tỷ lại lặn ngụp dưới ao sâu bắt từng con ốc cọng rau để bữa cơm của 3 mẹ con nghèo bớt phần đạm bạc.

Ba mảnh đời sớm chịu nhiều mất mát vẫn từng ngày cố gắng vươn lên, nhưng gánh áo cơm vẫn còn oằn nặng vì thế mái nhà nằm chênh vênh giữa ruộng đồng suốt 15 năm qua vẫn chưa 1 lần sửa sang cho lành lặn, càng khiến nỗi lo an cư đè nặng lên mái gia đình.

Hồng Ngân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *